Trong môi trường công sở ngày nay, chuyện những nhân vật tuổi trẻ tài cao làm sếp không còn là chuyện hiếm nữa mà ngược lại, đội ngũ này đang được "trẻ hóa" dần để thay thế cho lớp "măng già" đi trước. Ai cũng nghĩ làm sếp là sướng, được quyền "chỉ tay năm ngón" nhưng điều đó chưa hẳn là đúng với những ông sếp còn quá trẻ, thậm chí thua xa tuổi cấp dưới của mình.
Ngọc Hân kể lại những ngày đầu khá chật vật để làm quen với công việc thì ít mà tạo không khí hòa đồng, thiết lập mối quan hệ và nhận được sự nể trọng của mọi người thì nhiều. Hồi Hân mới được trên tổng công ty đề bạt lên làm chức giám đốc chi nhánh, cô đã bị một số đồng nghiệp nói này nói nọ vì dám "qua mặt" lớp đàn anh đi trước.
Ngày đầu tiên đến chi nhánh nhận chức, Hân thừa hiểu dù biết cô có bằng cấp cao, vốn kinh nghiệm hơn người nhưng một số người chưa phục lắm. Thậm chí mấy bà mấy chị hay buôn chuyện còn đơm đặt Hân có "ô dù cỡ bự" nên mới leo lên được chiếc ghế bây giờ chứ kì thực tài năng chẳng có gì. Tức mình, Hân đã định xin chuyển sang chi nhánh khác nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đi thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì, những người khác lại còn có cơ hội nghĩ những gì họ nói là đúng. Vậy là Hân quyết tâm "bám trụ" và khẳng định mình bấp chấp những lời ong tiếng ve và cả thái độ bất hợp tác của một số cấp dưới.
Thời gian đã chứng minh quyết định của Hân là đúng đắn. Cô luôn là người đầu tàu, thảo ra các kế hoạch làm việc để nhân viên thực hiện. Cô dần lấy được sự nể trọng của mọi người vì các kế hoạch tốt, hợp tình hợp lý, phân công đúng người đúng việc. Hân luôn cố gắng hạn chế tối đa sai sót, rủi ro và đưa tất cả vào guồng quay công việc do cô vạch ra. Nhờ thế, nhân viên và cả cấp trên đã đánh giá được năng lực, tài năng của Hân.
Tuy nhiên, không phải lúc nào Hân cũng tự mình thảo các đề án, kế hoạch từ A đến Z, cô tập thói quen làm việc tập thể, tạo nhiều cơ hội cho nhân viên thể hiện bản thân họ, giúp họ thảo các phương án để có hướng phát triển tốt nhất cho công việc của từng bộ phận. Không như các sếp trẻ khác thường ngại giao việc cho cấp dưới, nhất là những người lớn tuổi hơn, đứng trước mặt họ, Hân luôn nhớ mình là sếp và điều đó giúp cô tự tin khi giao việc cho họ với một thái độ nhẹ nhàng nhưng cứng rắn trong lời nói. Nhiều cấp dưới là những nhân vật lão làng, có kinh nghiệm phải gật gù khen Hân là một vị sếp có thực tài và tỏ ra rất khâm phục cô.
Long làm trưởng phòng một công ty xây dựng. Cũng là điển hình cho lớp sếp trẻ "trẻ chưa già hẳn, măng đã mọc". Ngày nhận chức, Long cứ bị các cấp dưới soi kĩ từ đầu đến chân với một thái độ nghi ngờ lẫn ngạc nhiên vì ở công ty Long, một sếp trẻ như anh đúng là "chuyện xưa nay hiếm". Ở phòng, trừ một hai người xấp xỉ tuổi Long thì toàn là bậc cha chú, hơn anh mấy chục tuổi là ít. Nghĩ rằng không thể để cấp dưới khinh thường mình, Long lao vào tìm kiếm thành tích, chứng minh năng lực nhưng sự vội vàng hóa ra lại là sai lầm mà thôi. Thời gian đầu quả là bài học đắt giá cho sự thành công sau này của Long. Ban đầu, anh nhận được khá nhiều lời chê trách vì tư tưởng nóng vội, "ngựa non háu đá". Sau, nhờ có sự góp ý của những cấp dưới từng trải, Long tự nhìn nhận lại mình và luôn chuẩn bị kế hoạch làm việc cẩn thận hơn. Bên cạnh đó, thay vì lập công một mình, Long đã cùng mọi người lập thành tích tập thể. Tài năng được chứng minh, khả năng lãnh đạo được tôi luyện, anh khiến mọi người nể phục ra mặt.
Đa số các sếp trẻ thời gian đầu nhận chức đều chịu một áp lực đó là phải cố gắng lấy được sự nể trọng của mình. Họ lao vào việc "săn thành tích" và nghĩ rằng chỉ có thành tích mới giúp củng cố được hình ảnh của họ với nhân viên. Tuy nhiên, một lời khuyên dành cho sếp trẻ là phải luôn tự tin vào bản thân vì bạn phải là người thực sự xứng đáng mới được cất nhắc lên vị trí đó và đừng gấp gáp lập công vì sự vội vàng chẳng mang lại gì hơn ngoài những sai lầm. Tỉnh tảo, hòa đồng, nhẹ nhàng nhưng cứng rắn, hãy chứng tỏ mình ngoài tài năng, kinh nghiệm còn có tố chất lãnh đạo mà cấp dưới của bạn luôn muốn tìm thấy ở một người lãnh đạo thực sự.
Ngọc Hân kể lại những ngày đầu khá chật vật để làm quen với công việc thì ít mà tạo không khí hòa đồng, thiết lập mối quan hệ và nhận được sự nể trọng của mọi người thì nhiều. Hồi Hân mới được trên tổng công ty đề bạt lên làm chức giám đốc chi nhánh, cô đã bị một số đồng nghiệp nói này nói nọ vì dám "qua mặt" lớp đàn anh đi trước.
Ngày đầu tiên đến chi nhánh nhận chức, Hân thừa hiểu dù biết cô có bằng cấp cao, vốn kinh nghiệm hơn người nhưng một số người chưa phục lắm. Thậm chí mấy bà mấy chị hay buôn chuyện còn đơm đặt Hân có "ô dù cỡ bự" nên mới leo lên được chiếc ghế bây giờ chứ kì thực tài năng chẳng có gì. Tức mình, Hân đã định xin chuyển sang chi nhánh khác nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đi thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì, những người khác lại còn có cơ hội nghĩ những gì họ nói là đúng. Vậy là Hân quyết tâm "bám trụ" và khẳng định mình bấp chấp những lời ong tiếng ve và cả thái độ bất hợp tác của một số cấp dưới.
Thời gian đã chứng minh quyết định của Hân là đúng đắn. Cô luôn là người đầu tàu, thảo ra các kế hoạch làm việc để nhân viên thực hiện. Cô dần lấy được sự nể trọng của mọi người vì các kế hoạch tốt, hợp tình hợp lý, phân công đúng người đúng việc. Hân luôn cố gắng hạn chế tối đa sai sót, rủi ro và đưa tất cả vào guồng quay công việc do cô vạch ra. Nhờ thế, nhân viên và cả cấp trên đã đánh giá được năng lực, tài năng của Hân.
Tuy nhiên, không phải lúc nào Hân cũng tự mình thảo các đề án, kế hoạch từ A đến Z, cô tập thói quen làm việc tập thể, tạo nhiều cơ hội cho nhân viên thể hiện bản thân họ, giúp họ thảo các phương án để có hướng phát triển tốt nhất cho công việc của từng bộ phận. Không như các sếp trẻ khác thường ngại giao việc cho cấp dưới, nhất là những người lớn tuổi hơn, đứng trước mặt họ, Hân luôn nhớ mình là sếp và điều đó giúp cô tự tin khi giao việc cho họ với một thái độ nhẹ nhàng nhưng cứng rắn trong lời nói. Nhiều cấp dưới là những nhân vật lão làng, có kinh nghiệm phải gật gù khen Hân là một vị sếp có thực tài và tỏ ra rất khâm phục cô.
Long làm trưởng phòng một công ty xây dựng. Cũng là điển hình cho lớp sếp trẻ "trẻ chưa già hẳn, măng đã mọc". Ngày nhận chức, Long cứ bị các cấp dưới soi kĩ từ đầu đến chân với một thái độ nghi ngờ lẫn ngạc nhiên vì ở công ty Long, một sếp trẻ như anh đúng là "chuyện xưa nay hiếm". Ở phòng, trừ một hai người xấp xỉ tuổi Long thì toàn là bậc cha chú, hơn anh mấy chục tuổi là ít. Nghĩ rằng không thể để cấp dưới khinh thường mình, Long lao vào tìm kiếm thành tích, chứng minh năng lực nhưng sự vội vàng hóa ra lại là sai lầm mà thôi. Thời gian đầu quả là bài học đắt giá cho sự thành công sau này của Long. Ban đầu, anh nhận được khá nhiều lời chê trách vì tư tưởng nóng vội, "ngựa non háu đá". Sau, nhờ có sự góp ý của những cấp dưới từng trải, Long tự nhìn nhận lại mình và luôn chuẩn bị kế hoạch làm việc cẩn thận hơn. Bên cạnh đó, thay vì lập công một mình, Long đã cùng mọi người lập thành tích tập thể. Tài năng được chứng minh, khả năng lãnh đạo được tôi luyện, anh khiến mọi người nể phục ra mặt.
Đa số các sếp trẻ thời gian đầu nhận chức đều chịu một áp lực đó là phải cố gắng lấy được sự nể trọng của mình. Họ lao vào việc "săn thành tích" và nghĩ rằng chỉ có thành tích mới giúp củng cố được hình ảnh của họ với nhân viên. Tuy nhiên, một lời khuyên dành cho sếp trẻ là phải luôn tự tin vào bản thân vì bạn phải là người thực sự xứng đáng mới được cất nhắc lên vị trí đó và đừng gấp gáp lập công vì sự vội vàng chẳng mang lại gì hơn ngoài những sai lầm. Tỉnh tảo, hòa đồng, nhẹ nhàng nhưng cứng rắn, hãy chứng tỏ mình ngoài tài năng, kinh nghiệm còn có tố chất lãnh đạo mà cấp dưới của bạn luôn muốn tìm thấy ở một người lãnh đạo thực sự.
Võ Hiền/ VTV
Post a Comment